Powered By Blogger

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

Học làm người - GLN

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

Mẩu chuyện ngắn cảm động

[dk74] Fwd: Mẩu chuyện ngắn cảm động

Inbox
x

Kim Anh annd06@yahoo.com [dk74] dk74-noreply@yahoogroups.com

6:48 PM (16 hours ago)
to dk74
 
Chuyển tiếp đến các anh chị.

Thân mến,
KimAnh

Sent from my iPad

Begin forwarded message:





Mẩu chuyện ngắn cảm động
 
Sinh nhật 60
 
Bữa cơm trưa có đủ mặt các con và bạn bè thật vui dù với các món ăn bình thường. Con trai lớn hỏi:
- thứ bảy cuốn tuần sinh nhật Mom, ba muốn đặt ăn nhà hàng Tàu hay Việt? Vợ con đặt bánh sinh nhật trái cây cho má rồi.
- khỏi đặt nhà hàng con ạ, Má bịnh rề rề nên không muốn ra ngoài mình order mang về nhà cho các con cháu, bạn hữu họp lại ăn uống vui vẻ có thì giờ rộng rãi nói chuyện...
- ba thấy sao, vậy được không?
Anh ngần ngừ một chút rồi bỏ đũa xuống:
- ba không ý kiến vì thứ sáu ba đi Việt Nam có chuyện quan trọng! Ba mua vé rồi mà quên chưa nói cho má con nghe.
Cả bàn ăn mọi người buông đũa ...! Con trai út nuốt xong miếng cơm nhìn bố:
- ba nói sao? Má đang bịnh nặng, lại là sinh nhật 60 tuổi của má ba không biết sao? Hồi ba bị ung thư má ở bên ba suốt ba năm cơ mà?
Anh cúi mặt nói:
- sinh nhật thì năm nào cũng tổ chức, có gì quan trọng đâu, má con chỉ bịnh ngoài da thường thôi có các con lo là được rồi. Thôi ăn tiếp đi!
 Bà vợ qua đời, không ai báo cho ông biết!
 


 
Người trong lòng

Cuối năm cấp 3, đi học thêm, thích cô bạn gái ngồi cùng bàn đã lâu.
1 hôm thấy cô ngồi xếp sao tôi bèn hỏi xếp cho ai.
Cô ấy trả lời ''tặng cho người trong lòng của cô ấy''.
Buổi cuối chuẩn bị thi đại học, cô tặng tôi 1 con gấu bông. Tôi cầm con gấu và thầm nghĩ vậy ''sao'' kia đã tặng cho ai.
Sau này đi làm, có lúc rảnh rỗi, tôi đem con gấu ra ngắm chơi.
Một ngày không cận thận làm rách con gấu mới phát
hiện bên trong toàn là sao được xếp bằng giấy…

Tôi ngây ngô nhìn…lệ rơi đầy mặt
Ba

Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng.
Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, cà-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghĩ cho khỏe.
Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người.
Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi.

Khoe

Ngày xưa, khi có ai hỏi con: "Bố làm nghề gì ?" .... Bố thấy con không vui và không bao giờ chịu trả lời là bố làm nghề thợ hồ. Bố cố gắng làm việc nhiều hơn để nuôi con ăn học& mong sau này con có được 1 nghề mà mọi người nể trọng trong xã hội. Con thành đạt rồi lấy chồng. Mỗi lần khách đến chơi, câu đầu tiên bố thường nghe con khoe là "Nhà em làm luật sư nên lúc nào cũng bận"
Bố buồn, chỉ ao ước được 1 lần nghe con khoe về nghề của bố ...
Phấn son

Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: "Bạn gái con xinh."
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: "Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…"
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
Anh hai

Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. Giờ cãi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng học như bé Út…”
Anh lặng thinh không nói năng gì… Bố mẹ mắng mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại Học, phải xa nhà, lên Thành Phố ở tro. Anh tự ý bán đi con bò sữa – gia tài duy nhất của gia đình, gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé Út khóc thút thít… anh cười, “ Út ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm DH, Út tốt nghiệp loại giỏi, được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…”
 

Ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng
Chưa đến ngày sinh nhật, còn đến khoảng hai, ba tháng, vợ đã lo nghĩ đến sinh nhật của chồng, con. Rồi chồng lo sinh nhật của vợ con, và con lo ngày mừng tuổi cho ba mẹ. Duy chỉ một người, không ai lo đến - ông nội già yếu. Và cho đến một ngày - ngày ông nội mất.
Chồng hỏi vợ: Sinh nhật ông ngày nào?
Vợ hỏi lại chồng: Ngày nào là ngày sinh của ông?
Con cái hỏi cha mẹ: Ông sinh ngày tháng nào?
Vậy là cả con, dâu, cháu, chắt phải đi tìm ngày sinh cha ông trong chứng minh nhân dân đề làm bia mộ cho ông.
Đó là ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng của ông.

Bàn tay

Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... Mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... Chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
Lý do

Nó thấy trong ví anh có tấm ảnh mờ nhạt của một phụ nữ, tuổi khoảng chừng 25. Nó cầm lấy và nhận xét: 
- Bạn anh đấy à! Xấu quá.... 
Anh không nói gì, nhét vội tấm ảnh vào ví và ra về với dáng điệu buôn bã. 
Mười ngày, hai mươi ngày và cả tháng, anh vẫn không đến nhà nó, nó chẳng hiểu lý do gì? Giận anh nhưng nhớ anh. Nó quyết định tìm đến nhà anh. 
Vừa vào đến cửa nhà, nó chợt giật mình vì tấm ảnh thân thuộc kia nằm ngay trên bàn thờ với khói hương nghi ngút. Nó như hiểu ra vì sao anh không bao giờ nhắc đến mẹ trước mặt nó. Nó ôm lấy mặt mà khóc vì ân hận.
Mẹ và con 

Con lên ba, chơi bên nhà dì, bị xe đạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹ đang nấu cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười. 

Con lớn, mẹ bỗng bị chứng điếc đột ngột. Lưỡng lự mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ ngơ ngẩn, con khóc

Dì ghẻ

Chị lấy chồng. Chưa kịp có con thì chồng mất. Ba năm sau chị đi bước nữa. Người chồng mới goá vợ, có hai con nhỏ. Yêu chồng, yêu luôn cả con chồng. Chị quyết định không sinh con để lo cho gia đình. Lớn lên, người con trai có vợ. Sau tuần trăng mật anh ta về nhà. Chị vui mừng ra đón. Chưa đến phòng khách, chị nghe tiếng cô con gái:
Còn xấp vải hoa?
Cho mẹ.
Hoài của! Em lấy nốt, nào phải mẹ mình.
Chị càng buốt tim hơn khi người con trai im lặng.


__._,_.___

Posted by: Kim Anh <annd06@yahoo.com>
Reply via web post Reply to sender Reply to group Start a New Topic Messages in this topic (1)
****************************************

To post a message:

- For a member: send to dk74@yahoogroups.com
- For a non-member: send to HDT, or NTM, or MDT

To unsubscribe from this group:
- send an email to dk74-unsubscribe@yahoogroups.com
.

__,_._,___

Anh Be anhmargie1@gmail.com [dk74] dk74-noreply@yahoogroups.com

7:47 AM (3 hours ago)
to Kim, dk74
 
Thank you for these stories about the love from our Mom and Dad. When my children were baby Margie and I always read the book Love You Forever, by Robert Munsch illustrated by Sheila McGraw to our children. I did not think much about it. But recently when my mom went to heaven, then I had a change to read this book to my grand son and this book hit me like a 2 by 4. the tear come out from my eye. This is a very simple children book but it show the love from our mother very well. I would highly recommended it, if you had a change read it. God bless
Be Anh and Margie.

2015-10-07 21:48 GMT-04:00 Kim Anh annd06@yahoo.com [dk74] <dk74-noreply@yahoogroups.com>:
 
Chuyển tiếp đến các anh chị.

Thân mến,
KimAnh

Sent from my iPad

Begin forwarded message:





Mẩu chuyện ngắn cảm động
 
Sinh nhật 60
 
Bữa cơm trưa có đủ mặt các con và bạn bè thật vui dù với các món ăn bình thường. Con trai lớn hỏi:
- thứ bảy cuốn tuần sinh nhật Mom, ba muốn đặt ăn nhà hàng Tàu hay Việt? Vợ con đặt bánh sinh nhật trái cây cho má rồi.
- khỏi đặt nhà hàng con ạ, Má bịnh rề rề nên không muốn ra ngoài mình order mang về nhà cho các con cháu, bạn hữu họp lại ăn uống vui vẻ có thì giờ rộng rãi nói chuyện...
- ba thấy sao, vậy được không?
Anh ngần ngừ một chút rồi bỏ đũa xuống:
- ba không ý kiến vì thứ sáu ba đi Việt Nam có chuyện quan trọng! Ba mua vé rồi mà quên chưa nói cho má con nghe.
Cả bàn ăn mọi người buông đũa ...! Con trai út nuốt xong miếng cơm nhìn bố:
- ba nói sao? Má đang bịnh nặng, lại là sinh nhật 60 tuổi của má ba không biết sao? Hồi ba bị ung thư má ở bên ba suốt ba năm cơ mà?
Anh cúi mặt nói:
- sinh nhật thì năm nào cũng tổ chức, có gì quan trọng đâu, má con chỉ bịnh ngoài da thường thôi có các con lo là được rồi. Thôi ăn tiếp đi!
 Bà vợ qua đời, không ai báo cho ông biết!
 


 
Người trong lòng

Cuối năm cấp 3, đi học thêm, thích cô bạn gái ngồi cùng bàn đã lâu.
1 hôm thấy cô ngồi xếp sao tôi bèn hỏi xếp cho ai.
Cô ấy trả lời ''tặng cho người trong lòng của cô ấy''.
Buổi cuối chuẩn bị thi đại học, cô tặng tôi 1 con gấu bông. Tôi cầm con gấu và thầm nghĩ vậy ''sao'' kia đã tặng cho ai.
Sau này đi làm, có lúc rảnh rỗi, tôi đem con gấu ra ngắm chơi.
Một ngày không cận thận làm rách con gấu mới phát
hiện bên trong toàn là sao được xếp bằng giấy…

Tôi ngây ngô nhìn…lệ rơi đầy mặt
Ba

Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng.
Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, cà-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghĩ cho khỏe.
Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người.
Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi.

Khoe

Ngày xưa, khi có ai hỏi con: "Bố làm nghề gì ?" .... Bố thấy con không vui và không bao giờ chịu trả lời là bố làm nghề thợ hồ. Bố cố gắng làm việc nhiều hơn để nuôi con ăn học& mong sau này con có được 1 nghề mà mọi người nể trọng trong xã hội. Con thành đạt rồi lấy chồng. Mỗi lần khách đến chơi, câu đầu tiên bố thường nghe con khoe là "Nhà em làm luật sư nên lúc nào cũng bận"
Bố buồn, chỉ ao ước được 1 lần nghe con khoe về nghề của bố ...
Phấn son

Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: "Bạn gái con xinh."
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: "Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…"
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
Anh hai

Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. Giờ cãi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng học như bé Út…”
Anh lặng thinh không nói năng gì… Bố mẹ mắng mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại Học, phải xa nhà, lên Thành Phố ở tro. Anh tự ý bán đi con bò sữa – gia tài duy nhất của gia đình, gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé Út khóc thút thít… anh cười, “ Út ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm DH, Út tốt nghiệp loại giỏi, được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…”
 

Ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng
Chưa đến ngày sinh nhật, còn đến khoảng hai, ba tháng, vợ đã lo nghĩ đến sinh nhật của chồng, con. Rồi chồng lo sinh nhật của vợ con, và con lo ngày mừng tuổi cho ba mẹ. Duy chỉ một người, không ai lo đến - ông nội già yếu. Và cho đến một ngày - ngày ông nội mất.
Chồng hỏi vợ: Sinh nhật ông ngày nào?
Vợ hỏi lại chồng: Ngày nào là ngày sinh của ông?
Con cái hỏi cha mẹ: Ông sinh ngày tháng nào?
Vậy là cả con, dâu, cháu, chắt phải đi tìm ngày sinh cha ông trong chứng minh nhân dân đề làm bia mộ cho ông.
Đó là ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng của ông.

Bàn tay

Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... Mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... Chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
Lý do

Nó thấy trong ví anh có tấm ảnh mờ nhạt của một phụ nữ, tuổi khoảng chừng 25. Nó cầm lấy và nhận xét: 
- Bạn anh đấy à! Xấu quá.... 
Anh không nói gì, nhét vội tấm ảnh vào ví và ra về với dáng điệu buôn bã. 
Mười ngày, hai mươi ngày và cả tháng, anh vẫn không đến nhà nó, nó chẳng hiểu lý do gì? Giận anh nhưng nhớ anh. Nó quyết định tìm đến nhà anh. 
Vừa vào đến cửa nhà, nó chợt giật mình vì tấm ảnh thân thuộc kia nằm ngay trên bàn thờ với khói hương nghi ngút. Nó như hiểu ra vì sao anh không bao giờ nhắc đến mẹ trước mặt nó. Nó ôm lấy mặt mà khóc vì ân hận.
Mẹ và con 

Con lên ba, chơi bên nhà dì, bị xe đạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹ đang nấu cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười. 

Con lớn, mẹ bỗng bị chứng điếc đột ngột. Lưỡng lự mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ ngơ ngẩn, con khóc

Dì ghẻ

Chị lấy chồng. Chưa kịp có con thì chồng mất. Ba năm sau chị đi bước nữa. Người chồng mới goá vợ, có hai con nhỏ. Yêu chồng, yêu luôn cả con chồng. Chị quyết định không sinh con để lo cho gia đình. Lớn lên, người con trai có vợ. Sau tuần trăng mật anh ta về nhà. Chị vui mừng ra đón. Chưa đến phòng khách, chị nghe tiếng cô con gái:
Còn xấp vải hoa?
Cho mẹ.
Hoài của! Em lấy nốt, nào phải mẹ mình.
Chị càng buốt tim hơn khi người con trai im lặng.




__._,_.___

Posted by: Anh Be <anhmargie1@gmail.com>
Reply via web post Reply to sender Reply to group Start a New Topic Messages in this topic (2)
****************************************

To post a message:

- For a member: send to dk74@yahoogroups.com
- For a non-member: send to HDT, or NTM, or MDT

To unsubscribe from this group:
- send an email to dk74-unsubscribe@yahoogroups.com
.

__,_._,___

Kim Anh annd06@yahoo.com [dk74] dk74-noreply@yahoogroups.com

9:32 AM (2 hours ago)
to Anh, dk74
 
Hi anh Bế Anh,

"Love You Forever" cũng là một cuốn sách con nít (children book) mà em và các cháu rất thích.  Em vẫn còn nhớ bài lullaby trong sách này

I'll love you forever
I'll like you for always
As long as I'm living
My baby you'll be.


Em chợt nhớ đến một quyển sách con nít cũng cảm động mà em cũng rất thích là "The Giving Tree".   

Thân mến,
KimAnh
Sent from my iPad

On Oct 8, 2015, at 7:47 AM, Anh Be anhmargie1@gmail.com [dk74] <dk74-noreply@yahoogroups.com> wrote:
 

Thank you for these stories about the love from our Mom and Dad. When my children were baby Margie and I always read the book Love You Forever, by Robert Munsch illustrated by Sheila McGraw to our children. I did not think much about it. But recently when my mom went to heaven, then I had a change to read this book to my grand son and this book hit me like a 2 by 4. the tear come out from my eye. This is a very simple children book but it show the love from our mother very well. I would highly recommended it, if you had a change read it. God bless
Be Anh and Margie.

2015-10-07 21:48 GMT-04:00 Kim Anh annd06@yahoo.com [dk74] <dk74-noreply@yahoogroups.com>:
 

Chuyển tiếp đến các anh chị.

Thân mến,
KimAnh

Sent from my iPad

Begin forwarded message:





Mẩu chuyện ngắn cảm động
 
Sinh nhật 60
 
Bữa cơm trưa có đủ mặt các con và bạn bè thật vui dù với các món ăn bình thường. Con trai lớn hỏi:
- thứ bảy cuốn tuần sinh nhật Mom, ba muốn đặt ăn nhà hàng Tàu hay Việt? Vợ con đặt bánh sinh nhật trái cây cho má rồi.
- khỏi đặt nhà hàng con ạ, Má bịnh rề rề nên không muốn ra ngoài mình order mang về nhà cho các con cháu, bạn hữu họp lại ăn uống vui vẻ có thì giờ rộng rãi nói chuyện...
- ba thấy sao, vậy được không?
Anh ngần ngừ một chút rồi bỏ đũa xuống:
- ba không ý kiến vì thứ sáu ba đi Việt Nam có chuyện quan trọng! Ba mua vé rồi mà quên chưa nói cho má con nghe.
Cả bàn ăn mọi người buông đũa ...! Con trai út nuốt xong miếng cơm nhìn bố:
- ba nói sao? Má đang bịnh nặng, lại là sinh nhật 60 tuổi của má ba không biết sao? Hồi ba bị ung thư má ở bên ba suốt ba năm cơ mà?
Anh cúi mặt nói:
- sinh nhật thì năm nào cũng tổ chức, có gì quan trọng đâu, má con chỉ bịnh ngoài da thường thôi có các con lo là được rồi. Thôi ăn tiếp đi!
 Bà vợ qua đời, không ai báo cho ông biết!
 


 
Người trong lòng

Cuối năm cấp 3, đi học thêm, thích cô bạn gái ngồi cùng bàn đã lâu.
1 hôm thấy cô ngồi xếp sao tôi bèn hỏi xếp cho ai.
Cô ấy trả lời ''tặng cho người trong lòng của cô ấy''.
Buổi cuối chuẩn bị thi đại học, cô tặng tôi 1 con gấu bông. Tôi cầm con gấu và thầm nghĩ vậy ''sao'' kia đã tặng cho ai.
Sau này đi làm, có lúc rảnh rỗi, tôi đem con gấu ra ngắm chơi.
Một ngày không cận thận làm rách con gấu mới phát
hiện bên trong toàn là sao được xếp bằng giấy…

Tôi ngây ngô nhìn…lệ rơi đầy mặt
Ba

Xưa, nội nghèo, Ba đi ở cho ông bá hộ, chăn trâu để chú được đi học. Thành tài, chú cưới vợ, ra riêng.
Ngày hỏi vợ cho thằng Hai, chú mời mấy người cùng cơ quan. Ai cũng com-lê, cà-ra-vát. Chú bảo: Anh Hai hay đau bao tử, ở nhà nghĩ cho khỏe.
Ba ừ, im lặng vác cày ra đồng. Mồ hôi đổ đầy người.
Cũng những giọt mồ hôi ấy, xưa mặn nồng biết chừng nào, mà giờ, sao nghe chát cả bờ môi.

Khoe

Ngày xưa, khi có ai hỏi con: "Bố làm nghề gì ?" .... Bố thấy con không vui và không bao giờ chịu trả lời là bố làm nghề thợ hồ. Bố cố gắng làm việc nhiều hơn để nuôi con ăn học& mong sau này con có được 1 nghề mà mọi người nể trọng trong xã hội. Con thành đạt rồi lấy chồng. Mỗi lần khách đến chơi, câu đầu tiên bố thường nghe con khoe là "Nhà em làm luật sư nên lúc nào cũng bận"
Bố buồn, chỉ ao ước được 1 lần nghe con khoe về nghề của bố ...
Phấn son

Tốt nghiệp đại học, ở lại thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: "Bạn gái con xinh."
Cuối tháng, lãnh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: "Mỹ phẩm của hãng này là tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng vì có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không…"
Chợt giật mình. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, nào đã biết phấn son màu gì.
Anh hai

Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. Giờ cãi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng học như bé Út…”
Anh lặng thinh không nói năng gì… Bố mẹ mắng mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại Học, phải xa nhà, lên Thành Phố ở tro. Anh tự ý bán đi con bò sữa – gia tài duy nhất của gia đình, gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé Út khóc thút thít… anh cười, “ Út ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm DH, Út tốt nghiệp loại giỏi, được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…”
 

Ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng
Chưa đến ngày sinh nhật, còn đến khoảng hai, ba tháng, vợ đã lo nghĩ đến sinh nhật của chồng, con. Rồi chồng lo sinh nhật của vợ con, và con lo ngày mừng tuổi cho ba mẹ. Duy chỉ một người, không ai lo đến - ông nội già yếu. Và cho đến một ngày - ngày ông nội mất.
Chồng hỏi vợ: Sinh nhật ông ngày nào?
Vợ hỏi lại chồng: Ngày nào là ngày sinh của ông?
Con cái hỏi cha mẹ: Ông sinh ngày tháng nào?
Vậy là cả con, dâu, cháu, chắt phải đi tìm ngày sinh cha ông trong chứng minh nhân dân đề làm bia mộ cho ông.
Đó là ngày sinh nhật đầu tiên và cuối cùng của ông.

Bàn tay

Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em... Mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em... Chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
Lý do

Nó thấy trong ví anh có tấm ảnh mờ nhạt của một phụ nữ, tuổi khoảng chừng 25. Nó cầm lấy và nhận xét: 
- Bạn anh đấy à! Xấu quá.... 
Anh không nói gì, nhét vội tấm ảnh vào ví và ra về với dáng điệu buôn bã. 
Mười ngày, hai mươi ngày và cả tháng, anh vẫn không đến nhà nó, nó chẳng hiểu lý do gì? Giận anh nhưng nhớ anh. Nó quyết định tìm đến nhà anh. 
Vừa vào đến cửa nhà, nó chợt giật mình vì tấm ảnh thân thuộc kia nằm ngay trên bàn thờ với khói hương nghi ngút. Nó như hiểu ra vì sao anh không bao giờ nhắc đến mẹ trước mặt nó. Nó ôm lấy mặt mà khóc vì ân hận.
Mẹ và con 

Con lên ba, chơi bên nhà dì, bị xe đạp ngã, trúng đầu chảy máu. Mẹ đang nấu cơm, hốt hoảng bế con chạy ngay đến bệnh viện. Hú vía. Vết thương chỉ nhẹ bên ngoài thôi. Hoàn hồn, mẹ nhìn lại mình: chân không dép, quần ống cao ống thấp, áo loang lổ vết máu. Chả giống ai! Mẹ cười. 

Con lớn, mẹ bỗng bị chứng điếc đột ngột. Lưỡng lự mãi, mẹ mới nhờ con đưa đi khám bệnh. Bác sĩ bảo: Để quá lâu, hồi phục thính lực cũng khó. Nhìn mặt mẹ ngơ ngẩn, con khóc

Dì ghẻ

Chị lấy chồng. Chưa kịp có con thì chồng mất. Ba năm sau chị đi bước nữa. Người chồng mới goá vợ, có hai con nhỏ. Yêu chồng, yêu luôn cả con chồng. Chị quyết định không sinh con để lo cho gia đình. Lớn lên, người con trai có vợ. Sau tuần trăng mật anh ta về nhà. Chị vui mừng ra đón. Chưa đến phòng khách, chị nghe tiếng cô con gái:
Còn xấp vải hoa?
Cho mẹ.
Hoài của! Em lấy nốt, nào phải mẹ mình.
Chị càng buốt tim hơn khi người con trai im lặng.





__._,_.___

Posted by: Kim Anh <annd06@yahoo.com>
Reply via web post Reply to sender Reply to group Start a New Topic Messages in this topic (3)
****************************************

To post a message:

- For a member: send to dk74@yahoogroups.com
- For a non-member: send to HDT, or NTM, or MDT

To unsubscribe from this group:
- send an email to dk74-unsubscribe@yahoogroups.com
.

__,_._,___

Kim Anh annd06@yahoo.com [dk74] dk74-noreply@yahoogroups.com

9:53 AM (1 hour ago)
to tran_hung, dk74
 







Birth name
Vietnamese alphabetNguyễn Phúc Vĩnh Thụy
Hán-Nôm
Anh Hùng Trần thân mến,
Anh tinh ý quá.  Lúc đọc câu chuyện, em không nhìn thấy dụng ý của tác giả khi viết ba và Má.  Cám ơn anh đã chia sẻ.
Sau khi đọc chuyện bà mộng điệp anh kể, em vào wikipedia xem "cuộc đời tình ái" của vua Bảo Đại thì thấy ông có đến 6 bà vợ.
Thân mến,
KimAnh

On 20 March 1934, aged 20, at the imperial city of Huế, Bảo Đại married Marie-Thérèse Nguyễn Hữu Thị Lan (died 15 September 1963, Chabrignac, France), a commoner from a wealthy Vietnamese Roman Catholic family. She was subsequently given the name Nam Phương (Fragrance of the South). The couple had five children: Crown Prince Bảo Long (4 January 1936 – 28 July 2007), Princess Phương Mai (born 1 August 1937), Princess Phương Liên (born 3 November 1938), Princess Phuong Dung (born 5 February 1942), and Prince Bảo Thắng (born 9 December 1943). She was granted the title of Empress in 1945.
Bảo Đại and his followers on accession
Bảo Đại had five other wives, three of whom he wed during his marriage to Nam Phương:
  • Phu Ánh, a cousin, whom he married c. 1935, and by whom he had one daughter, Princess Phương Minh
  • Hoang, a Chinese woman, whom he married in 1946
  • Bùi Mộng Điệp, whom he married in 1955 and by whom he had two children, Princess Phương Thao (born 1949) and Prince Bảo An (born 1953)
  • Christiane Bloch-Carcenac (1922-2009), during the period of 1957-1970. The last child : Patrick-Edouard Bloch (born 1958).
  • Monique Baudot, a French citizen whom he married in 1972, and who was styled "Imperial Princess" and renamed Monique Vĩnh Thụy.
One of his concubines was a dancer from Hanoi, Lý Lệ Hà.

Sent from my iPad

On Oct 8, 2015, at 4:15 AM, tran_hung@comcast.net wrote:

Cám ơn chị Kim Anh chuyển nhưng thật là Nhân nào Quả đó. Người viết chữ ba mà viết chữ Má là có ý nghĩa đặc biệt.
Vua Bảo Đai sang Pháp sau một thời gian theo mộng điệp. Bà tự xưng Bắc Phương Hoàng Hậu mặc dù đã có một đòi chồng và một đứa con trai trước khi lấy Bảo Đại.
Khi Hoàng Hậu Nam Phương bệnh chết các con gửi điện tín và thư cho Bảo Đại nhưng mộng điệp dấu đi không dưa. Đến khi Bảo Đại xem báo thấy đăng tin vợ mình chết mới biết. mộng điệp âm mưu thâu tóm tiền của đẩy Bảo Đại ra đưởng đến nỗi phải xin trợ cấp của Chính phủ Pháp. Ngưởi tình cuối cùng của Bảo Đại là nữCán sự xã hội Pháp từng xưng là Queen d' Anam.
mộng điệp cũng lấy chồng Pháp nhưng các con không thành đạt một hoàng tử đậu kỹ sư  chết yểu vì tai nạn. Hình ảnh mộng điệp đứng bên cạnh bàn thờ đặt trên nóc lò sưới là cảnh tàn tạ của Nguyễn Triều xa xưa.
Thân mến
Hùng Trần DK74


From: "Kim Anh annd06@yahoo.com [dk74]" <dk74-noreply@yahoogroups.com>
To: "DK74 Group dk74@yahoogroups.com" <dk74@yahoogroups.com>
Sent: Wednesday, October 7, 2015 6:48:42 PM
Subject: [dk74] Fwd: Mẩu chuyện ngắn cảm động


 


Chuyển tiếp đến các anh chị.

Thân mến,
KimAnh

Sent from my iPad

Begin forwarded message:








Mẩu chuyện ngắn cảm động
 
Sinh nhật 60