Powered By Blogger

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

NHỚ QUÁ, NHA TRANG XƯA ! Nguyễn thị Ngọc Vân



 NHỚ QUÁ,  NHA TRANG XƯA !

Biển vắng, chiều Nha Trang,
Nghe sầu dâng mênh mang,
Tím khung trời nhung nhớ,
Cát trắng, gió thênh thang!
Nhớ biển xưa bình minh,
Em, áo trắng, thật xinh,
Dịu dàng đôi mắt biếc,
Nắng màu trà lung linh.
Ta bồi hồi nhìn nhau,
Tim thổn thức đập mau,
Biển rập rờn xanh thẳm,
Tay trong tay ngọt ngào!
Ta đưa em về Thành,
Quê nội vẫn mong anh,
Lóc cóc tiếng vó ngựa,
Hương quê ngạt ngào xanh.
Sao rơi trong mắt ai,
Thăm thẳm hiền như nai,
Khoảng trời xanh bát ngát,
Oanh vàng lượn cánh say.
Trong trẻo mùi hương cau,
Lất phất hạt mưa mau,
Nụ hôn thơm ngây ngất,
Như đọng lại bên cầu!
Xanh mướt đồng lúa mới,
Trời bao dung phơi phới,
Óng ả nụ tầm xuân,
Lòng bỗng nghe tươi rói!
Đóa sen hồng trao em,
Vườn tre thắm êm đềm,
Tung tăng, ta cùng nắng,
Dìu nhau những bước êm..
Chim dẫn lối ta đi,
Ríu rít nhịp xuân thì,
Tóc em bồng bềnh gió,
Mơ màng những dòng thi..
Cứ ngỡ tình dài lâu,
Dù cho tóc bạc màu,
Vẫn một lòng son sắt,
Ta vẫn đợi chờ nhau..
Em đi mãi không về,
Đường xưa dài lê thê,
Một mình ta soi bóng,
Chiếc cầu xưa, ủ ê!
Dòng sông lững lờ trôi,
Lắng nghe tiếng chiều rơi,
Thoang thoảng hương hoa dại,
Thương nhớ ngập hồn tôi!

Nguyễn thị Ngọc Vân

Vì máy vừa báo là không gửi được, NV xin gửi lại bài thơ mới của NV được đăng trong Đặc San Xuân Bính Thân 2016 vừa phát hành vào tháng 1/2016 ở Mỹ ( Nam Cali) của Hội Ái Hữu Nha Trang - Khánh Hòa. Mời các bạn đọc nhé!
Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ.
Thân ái,
Ngọc Vân   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét